Thuật của misftwp LeafTrả lại anh đêm dài chung đôi bông dưới trăng sao Trả lại anh con đường yên bóng mát của ngày nàoTrả lại anh ánh đèn cầm viên đấu dưới mưa bay Những đêm chủ nhật nghe phố phường khua gót dàyTrả lại anh ân tình xa xưa đó dưới trăng sao Trả lại anh đôi vòng tay ấu yên nụ cười chàoTrả lại anh kỷ niệm yêu thương đâu sống bên nhauĐến nay chưa thành xa cách rồi còn đâuNgười đã ra đi không thay vềTình yêu trôn sâu trong lòng lẽNgười xưa đã tàn như nắng chiềuĐể rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong aiNgười đã quên ta rồi sao ta vẫn còn chờ mongVả nhiên nắng mây chiều tàn theo ánh mắt đông chiềuTrong chuối ngày ôm nỗi buồn quanh hiuTrả lại anh đêm dài chung đôi bông dưới trăng saoTrả lại anh con đường yên bóng mát của ngày nàoTrả lại anh ánh đèn công viên đấu dưới mưa bayNhất nghe phố phường khua bón dàyTrả lại anh ân tình xa xưa đó dưới trăng saoTrả lại anh đôi vòng tay ấm yên nụ cười traoTrả lại anh kỷ niệm yêu thương đâu sống bên nhauChương đấu sống bên nhau,đến nay chưa thành xa cách rồi còn đâuNgười đã ra đi không thay về,tình yêu trơn sâu trong lặng lẽĐang bao đớn đau,lệ tu rơi nhớ nhau,Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều.Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong ai,Người đã quên ta rồi sao ta vẫn còn chờ mong.Và nhìn nắng mây chiều tan theo ánh mắt đầm chiềuDẫu trong chuối ngày ôm nỗi buồn quanh hiểuVà nhìn nắng mây chiều tan theo ánh mắt đầm chiềuNgày ôm nói buồn quanh hiểuLần đầu gặp anh khi phố kia chưa lên đènGiờ này gặp nhau trên sân ga chiều loạn nắngVùng về hỏi thăm anh mấy cao đi về đâu,Cơ sao đứng chờ,cơ sao đứng đợi.Đường tàu mua xuân ai biết em đang mong chờ,Tàu về tàu đi như mang theo niềm nhung nhớ.Chợt buồn chợt vui anh biết đâu em hơn rồi,Ma em mứn hồng vì thèn thùng khi bên nhau.Em đã tìm được anh rồi.Em đã tìm được anh rồi.Em đã tìm được anh rồi.Mới hay em tự ra,anh trách con tàu,Sao nữ vô tình rơi dẫn gá.Một lần gặp nhau anh đã mang đi kỷ niệm,Dù rằng thời gian không cho ta nhiều lưu luyện.Chuyện về tình yêu như sáng húa mang màu nhớGiấu cho hứng ngờ ước mơ vẫn chờĐường tàu còn đấy ta đã xa xa nhau rồiNgười chờ người đi ai không thương mà không nhớTrên sân gá triều,người đông nhưng ai cũng lạTình cờ gặp anh ơi như mình quen quaChuyện gần chuyện xa mới thấy em tự raAnh chánh con tàusao nỡ vô tình rơi dẫn gãMột lần gặp nhau anh đã mang đi kỷ niệmDẫu rằng thời gian không cho ta nhiều lưu luyếnChuyện về tình yêu như sắc hoa mang màu nhớGiấu cho hứng hờ ước mơ vẫn chờĐường tàu còn đấy ta đã xa xa nhau rồiNgười chờ người đi ai không thương mà không nhớTrời càng về khuya đêm hát thiêu sương lành raLặng nghe tinh còi tàu tiềm về trên dân gàĐang về khuya đêm hát thiêu sương lành giáLắng nghe tinh còn tàu tiềm về trên sân gàMưa buồn ơi thôi ngừng tiếng Mưa trơ phấu nhỏ càng buồn thêmMưa rơi gác xưa thêm quanh vắngPhong thoái lắng tiêu điều Đường xưa vắng đi yêu hiuĐêm sầu đi trong tuổi nhớBao thương nhớ chỉ là mong mơĐêm nay tính mưa rời buồn quáMưa đêm sầu riêng aiBuồn ơi đến bao giờMưa ơi,mưa ơi,mưa rêu sâu nhẫn thếMưa nhớ ai,biết người xưa có còn nhớ hay quênRiêng ta vẫn nu hòi,đêm đêm tìm đêm nhớ mong ngườiĐêm như mong người đã gánh xaMưa buồn rơi rơi ngoài phốNghe như tiếng nhạc buồn chiến miênĐêm nào trốn đây ta rìu nhauCháu muốn ngàn lời thơ,chờ mong đến kiếp nào.Mưa buồn ơi thôi ngừng tiếng Mưa trơ phấu nhỏ càng buồn thêmNơi gác xưa thêm quanh vắng,phong cõi lắng tiêu điêu,đường xưa vắng đi yêu thiêuĐêm sầu đi trong tuổi nhớ,bao thương nhớ chỉ là mong mơBồn ơi đến bao giờCó còn nhớ hay quên,riêng ta vẫn nu hỏiĐêm đêm tìm đêm nhớ mong người đã cách xaMưabuồn rơi rơi ngoài phốNghe như tiếng nhạc buồn chiến miênĐêm nào trốn đây ta rìu nhau,trao muôn ngàn lời thơ,chờ mong đến kịp nào.Đêm nào trốn đây ta rìu nhau,trao muôn ngàn lời thơ,chờ mong đến kịp nào.Nhiều đêm thăm nghĩ chết sao đời riêng mìnhvẫn đi về một bóng đơn côiYêu ai cũng vậy thôi,cũng chỉ là đầu môiĐời quên sáng rồi,tình xa tôi nữa rồiĐời ai không muốn luôn yêu được chân thànhMuốn dành tất cả vì yêuThế mới giờ quanh yêu,thế mới giờ liu siêuVì yêu ai quá mà giờ đau rất nhiềuGương gớ biểu thương đem dâng cho người lạĐể rồi người phổ ta,người vui bước chân xaTình ơi hãy chỉ trách riêng taYêu thật tâmĐể rồi tim sót xaTình ơi thôi đếnTim yêu dở đã cànKhông còn tin nữa tình ơiGiờ không yêu nữa,chỉ mong bình yên cuối đời.Nhiều đêm thầm nghĩ trách sao đời riêng mình vẫn đi về một bóng đêm cườicũng chỉ là đầu môiđời quên sáng rồitình xa tôi nữa rồiđời ai không muốnluôn yêu được chân thànhmuốn dành tất cả vì yêuthế mới giờ quanh yêuMới giờ liu siuVì yêu ai quáMà giờ đau rất nhiềuGôm gớ biểu thươngĐem dâng cho người lạĐể rồi người phụ taNgười vui bước chân xaTrách con đờiHay chỉ trách riêng tayêu thật tâmđể rồi tim sót xatình ơi thôi đến,tim yêu rồi đã cầnkhông còn tin nữa tình ơiđã mấy lần đổi ngôiGiờ không yêu nữa,chỉ mong bình yên cuối đời.Đã mấy lần đổi ngôi,đã mấy lần sao lại vơiGiờ không yêu nữa,chỉ mong bình yên cuối đời.Đêm chưa ngủ,nguyễn ngủ.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Ngoài trời đổ mưa từng hát rơiGác nhòa đèn lẻ loi bóng dắng yên trên tường loangAnh gói tay tôi để ôn chuyện xưa cũGói tròn trong nỗi nhớTôi muốn hỏi,có phải vì đời chưa tròn vòng tay?Có phải vì tâm tư dâu kiến trang thư còn đây?Nên những khi mưa nửa đêm làm sao duyên?Chưa đến tìmNgoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua hoàiCánh dài nghe buổi mùiMưa lên phố nhỏCó một người vừa ra đi đêm nayKhi trót gửi những hình ảnh của tim vào lòng đêmNhững kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quênTôi thiếp đi trong niềm vui và đem rớtNhững giọt mưa cuối cùngĐêm chưa ngủ,nghe ngoài trời đông mưa tỉnh.Châu mưa từng hát rơi,gác nhỏ đèn lẽ lôi bóng dắng yên trên tường loangAnh gói tay tôi để ôn chuyện xưa cũ,gói tròn trong nỗi nhớTôi muốn hỏi,có phải vì đời chưa tròn vòng tay?Có phải vì tâm tư dâu kiến trang thư còn đây?Nên những khi mưa nửa đêm làm sao duyên,Giấc mộng chưa đến tiềm.Ngoài hiên mưa tôn mưa lành duyên quáo ai,Cánh dài nghe bụi người,Lạ đi đêm nay,để bao nhiêu luyện thương lại lòng tôi.Nếu mất đi xin đừng quênTôi thiếp đi trong niềm vui và đem rớtNhững giọt mưa cuối cùngMưa cùi cùi...Đêm trắng đêm,trong đèn tôi viết những chuyện giữa bọn mìnhNgày anh với tôi như hình với bóng kết thân đôi đầu xanhĐón nhau khi bình minh,gói tay nhau tàn canh Nhìn đời bằng ánh mắt ân tình sáng long lanhVào đời bằng tiếng hát chân thành nhớ không anh,Nghĩ gì lá xa cành.Thời gian thăm thoát thôi đứa tui thơ ấu còn đâu nữa.Mỗi người một phương,xa xôi càng thêm nhớ thương,thương nhớ khôn lường.Giờ còn một bóng,với tròn niềm ước mong,Một bóng đêm từng cơn gió đôngAnh nhớ tôi mongKhi lá thù vàng bao lần rời Ai biết không?Tôi nhớ anh như người yêu nhớNhững buồn vui cuộc đờiĐường ai nấy đi,hai người hai lối biết thương nhau mà thôiÂu thơ đi về đâu,đây mưa hay mùa ngầuLòng mình thì muốn yêu ân tình mai anh ơiMãi anh ơi,mà đời là suối nước vô tình vẫn êm chơiTiếc gì cũng xa rồiThời gian thâm thoát thôi đưa tôi thở ấu còn đâu nữaMỗingười một phương xa xôi càng thêm nhớ thương thương nhớ khôn lườngGiờ còn một bóng với tròn niềm ước mong Biên biệt một bóng đêm từng cơn gió đôngAnh nhớ tôi mongkhi lá thù vàng bao lần rời ai biết khôngVề đâu đây mưa hay mùa ngầuLòng mình thì muốn yêu ân tình mãi anh ơiMà đời là suối nước vô tình vẫn êm chơiTiếc gì cũng xa rờiMà đời là suối nước vô tình vẫn êm chơi,tiếc gì cũng xa rồi.Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôiMình xưa bàn cô gặp nhau đêm mấy mưa rơiTánh cà phê ấm môiMình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồiNày cây phường vi bên đường ché nắng ban trưaNày con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơTrường khi ấu thơ,và này cân nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa.Hai đứa vui chứ vơi tâm sự,hôm sau anh lên đường.Vì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân điVì thương non sông tôi gạt nước mắt phân lyTừng cơn mưa vẫn rơi nào lềNói một năm nữa anh vềMùa mưa lại đếnTôi mừng vui đón tin anhĐèn khuya một bóngNhìn mưa rơi suốt năm thanhNghĩ rằng tôi vắng anhVì nghiệp trai còn điNhiều khi chờ sáng nghe lòng tháo thức canh thâuĐường gá nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâuTiếng còi đêm lướt mauĐoan tàu đi về mãi mà bàn thân tôi nơi đâuNày cây phường vi bên đường chế nắng ban trưaVà nay con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơ,Mai trường khi âu thơ.Và nay cân nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa.Hai đứa vui chứ vơi tâm sự,Tôi tin anh như bao anh hùngHiền nang ra xa trườngVì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân điVì thương non sông tôi gạt nước mắt phân lyTừng cơn mưa vẫn rơi nào nề Anh nói một năm nữa anh vềMùa mưa lại đến tôi mừng vui đón tin anhĐèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canhNghĩ rằng tôi vắng anh,vì nghiệp trai còn đi giữ quay hướng cho chúng mình.Nhiều khi chờ sáng nghe lòng tháo thức canh tháo,Đường gá nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu,Tiếng còi đêm lướt mau,đón tàu đi phê mãi,mà bàn thần tôi nơi đâu?Tiếng còi đêm lướt mau,đón tàu đi phê mãi,mà bàn thần tôi nơi đâu?Thôi trôn vào dì vangĐừng trách chi nhauĐừng xót xa đâuDuyên dâu lỡ nhịp câuBao dâu yêu ngày đầuThôi mình giữ đẹp cho nhauTình đau mong mơ như hoa bướm nên thaĐêm mong giới trangtrao nhau ước thếTrăm năm tình mãi mãiNguyện ước hôm nàoThề giới trăng saoBao đâm say thổ nào,Bây giờ chỉ là áo mộng chim bao.Thôi duyên tình lỡ rồi,Mong lòng ngày xưa đã theo áng mây chiều bay.Đời tay chẳng tay,tình thay đổi thay,Trách nhau chỉ làphương sầu lệ cây đắng cay.Lệ cây đắng cayChỉ là áo mỏngtình mình ngày xưaThôi như gió xa đưaNhưng ngày có nhau nay xa mất rồiYêu thương còn đâu nữaTình đã chia đôi,mong ước xa rồi,nay vỡ tan thật rồi,thương tiếc cũng đã rồi,thôi tình gửi vào tí niệm mà thôi.Thôi duyên tình lỡ rồi,mong lòng ngày xưa đã theo áng mây chiều bayĐời tay trắng tây,tình thay đổi thay,Trách nhau chỉ làphương sầulệ cây đắng cay.Khi là áo mòngtình mình ngày xưaThôi như gió ra đưaNhưng ngày có nhau nơi xa mất rồiYêu thương còn đâu nữaTình đã chia đôiMong ước ra rồiNay vỡ tan thật rồiThương tiếc cũng đã rồi,thôi tình gửi vàokỷ niệm mà thôi.Tình đã chia đôi,mong ước xa rồi,nay vỡ tan thật rồi.Thương tiếc cũng đã rồi,Thôi tình gửi vào kỷ niệm mà thôi.Còn lại một đêm thôi rồi mai ta tự taBạn thân mến ơi,mãi đôi đường xa biệt từ đây,Để sớm mãi này,mỗi người một nơi,Tôi rời phố thì xa quê nhà cách biệt sơn khẽ.Vì anh ơi,rượu lý bôi càn rồiCòn giây phút thôi,trăng khuya tàn xa biệt từ đâyRượu đắng mến nồng,nghe như mần bơ môiNhư răng an nỗi buồn ta,cố vui lệ vẫn tôn dòngLời cuối bạn ơi,mình trao lời tâm tình,gửi bao lời tâm sựtrong hoàng đời xương gió đi quaTình bạn đôi ta luôn có nhau trong đời,luôn giỡn chia vui buồn,nhưng màn nồng cay đắng gian nanNồng cây đắng gian nanMình xích chặt tayNhìn nhau lần sau cùngMà sao ôi nào đùngXa cách rồi xin chờ quên nhauNghe ngao trong timKhông nói sao nên lờiBạn đi tôi ở lạiNăm ngùi đành chia tay,Ngày sau ta gặp lại,Thầm mong chúc anh vui an lành,Ước vọng ngày xanh.Dù đã kia một,Nhưng tình bạn đừng phai,Xa nhau đừng cánh lòng,Hai phương trời như một nhìm thương.Tình bạn đôi ta luôn có nhau trong đờiNhưng màn nồng cây đang răn nănNhưng màn nồng cây đang răn nănNhưng màn nồng cây đang răn nănMình xiếc chặt tay nhìn nhau lần sau cùngMà sao ôi nào đùngXa cách rồi xin chờ quên nhauNghe ngào trong tim không nói sao nên lờiNắng nặng buồn đauNgầm ngùi đành chia tayNgày sau ta gặp lạiThầm mong chúc anhVui an lành ước vọng ngày xanhDù đã kia mônNhưng tình bạn đừng phaiXa nhau đừng cánh lòngDù đã kia một,nhưng tình bạn đừng phai,Xa nhau đừng cánh lòng,hai phương trời như một niềm thương.Ngước mặt nhìn đời một lần thôi tôi muốn ngước mặt nhìn đời.Nhìn xem những bồn chiến,nhìn xem những phần hên,Giàu sang quên nhân nghe,nghèo không giữ lấy lệ.Lòng còn nhiều ham muốn,đời còn lắm đổi thay.Hỏi lại cuộc đời một lần thôi tôi muốn hỏi lại cuộc đờiNgười vui thấu say mê,người vất vã chêTình yêu ai mua bán,tình thương ai góp nhậtTiền nào người thay đổi,tình nào người đào điên Cao điênMột lần được sốngVà một lần phải chếtThế gian ai cũng thươngCó mang theo được gìMai thì chỉ còn được ở vài người niềm thương tiếtTôi xin trả lại tình đờiMừng chi chút công danhBuồn chi khi khôn cungĐời hơn thua gánh ghétĐời hợp tan khóc cườiTụi người rồi qua hếtTiến biệt một lần thôiNgước mắt nhìn đời một lần thôiTôi muốn ngước mặt nhìn đờiNhìn xem những bôn chénNhìn xem những phần hènGiàu sang quên nhân nghĩaNghèo không xứ lấy lệLòng còn nhiều ham muốnĐời còn lắm đổi thayRồi tôi muốn hỏi lại cuộc đờiNgười vui thú say mêNgười vất vã chêTình yêu ai mua bánTình thương ai góp nhặtTình nào người thay đổiTình nào người đào điênMột lần được sốngMột lần phải chết,thế gian ai cũng thương,có mang theo được gì,mai thì chỉ còn được ở vài người niềm thương tiếc.Trả lại tình đời một lần thôi tôi xin trả lại tình đời.Đừng ham chút không danh,đừng lo khi khốn cùngGặp nhau trong tiếng hát,gần nhau bên trên rìuBạn bè còn thương mắt,tiên biệt một lần thôiCon bé còn thương mất tiên Việt một lần thôi

Làm gì để Bùi Viện thoát khỏi mô hình phố nhậu?

Trao đổi với Thanh Niên, chuyên gia du lịch Nguyễn Đức Chí cho biết: Phố đi bộ Bùi Viện bát nháo, có “điểm mới” so với các phố đi bộ khác trong cả nước là nhảy nhót sexy. Nhưng thực tế từ khi ra đời, phố đi bộ Bùi Viện chưa thoát khỏi mô hình một phố ăn nhậu vì lịch sử, điều kiện hạ tầng, quy hoạch, quản lý để lại. “Con phố là một phần kinh tế đêm nhưng để trở thành một sản phẩm du lịch về đêm đúng nghĩa cần đầu tư tiền của, thương hiệu, nhân lực và cộng đồng ở đó cũng phải thay đổi cách kinh doanh. Còn nếu cứ để phố đi bộ Bùi Viện trở thành phố ăn nhậu, vui chơi nhảy nhót sexy thì doanh thu cũng sẽ tăng, nhưng hệ quả xã hội phát sinh nhiều hơn. Liệu có thể bảo vệ lớp trẻ Việt Nam và chỉ khoanh vùng dành cho người nước ngoài hay không? Chắc chắn không”, ông Chí phân tích.

Một vũ công trong quán bar ở phố Tây Bùi Viện

Theo ông Chí, nên quản lý an ninh trật tự chặt chẽ để không phát sinh các kiểu tệ nạn mới. Đồng thời quy hoạch lại các tuyến đường xung quanh thành các khu mua sắm, ăn uống, dịch vụ du lịch hỗ trợ để ăn theo như spa, chăm sóc sức khỏe, y tế, nhà hàng… Khi nhận ra nhu cầu khách thay đổi, dân ở đó sẽ chuyển hướng kinh doanh. Còn biến nó thành phố ăn nhậu, nhảy nhót thì phải phù hợp với định hướng và mô hình xã hội.

Bóng cười thường xuyên hiện diện tại phố Tây Bùi Viện

Ông Chí dẫn chứng, trên thế giới có nhiều phố đi bộ nổi tiếng được quy hoạch trở thành con phố cao cấp. Ví dụ Mykonos, thành phố ven biển của Hy Lạp, điểm đến tràn ngập du khách châu Âu. Các khu phố đều được xây dựng thành phố đi bộ với những hẻm nhỏ thông nhau mà trong các con hẻm đó, nhà hàng, cửa hàng mua sắm cao cấp dày đặc. Ở khu phố này, du khách không thể thấy những quán bar nhảy sexy vì tất cả đều nằm bên trong kín đáo. Du khách đến đây, dĩ nhiên có cả thanh niên trẻ tuổi “ăn chơi tới bến” nhưng cũng có những gia đình đi cùng con cái, người già…

“Phố đi bộ Bùi Viện nên được định hình thành con phố mà bất kỳ du khách nào cũng có thể đến đây tham quan, vui chơi. Còn như hiện nay, chắc chắn các nhóm khách gia đình không đưa con cái tới nơi này, kể cả du khách phương Tây có cái nhìn thoáng hơn”, anh Hưng phát biểu.

Không khí tiệc tùng tại một quán bar trong khu phố Tây

Du khách quốc tế nói gì về phố Tây Bùi Viện?

-Con phố này rất nhộn nhịp, rất ồn ào và nhân viên các quán bar tranh giành khách bằng âm nhạc rất lớn, cố gắng lôi kéo bạn vào quán. Nếu bạn thích tiệc tùng thì nơi này có lẽ thích hợp, mặc dù đắt hơn những nơi khác. Rất nhiều đồ uống và không ít người hít bóng cười nên chắc chắn không phải là nơi dành cho trẻ em (Scoutts, Anh).

-Ánh đèn neon chói mắt nhưng nó mờ nhạt so với tiếng nhạc khủng khiếp chói tai từ mọi quán bar đầy những cô gái nhảy múa trên bục bên ngoài cửa, những nhân viên liên tục chạm vào người bạn và cố gắng kéo bạn vào quán bar đó (Luca K, Úc).

Vài năm gần đây, nhiều công ty đẩy mạnh quảng bá các chương trình du học, định cư tại Phần Lan, một quốc gia Bắc Âu với các thông điệp như “Phần Lan, quốc gia hạnh phúc nhất thế giới, thiên đường của giáo dục với các chương trình học miễn phí, cơ hội định cư cao sau khi tốt nghiệp…”.

Để hiểu rõ liệu mọi thứ có màu hồng như quảng cáo, Người Đô Thị thực hiện cuộc trò chuyện với chị Lê Trúc Ngọc, đang sống ở Phần Lan được 11 năm. Chị Ngọc, 35 tuổi, đã lấy quốc tịch Phần Lan, từng theo học kỹ sư ngành công nghệ nhựa tại trường Ứng dụng khoa học Arcada ở thủ đô Helsinki.

Hiện chị đang làm việc và tiếp tục học thạc sĩ ngành kỹ sư thiết kế công nghiệp tại Đại học Lappeenranta.

Lê Trúc Ngọc thuyết trình về đồ án Airbus trong trường đại học.

Cơ duyên nào đưa bạn đến Phần Lan?

Tôi du học Phần Lan năm 2013. Trước đó, tôi từng học quản trị kinh doanh của trường Griggs University Vietnam (nay là trường Andrews University Vietnam). Tôi thích học ở môi trường quốc tế, giao tiếp bằng tiếng Anh và tiếp xúc với các tư tưởng mới. Tuy nhiên học đại học ở trường quốc tế tại Việt Nam không thỏa mãn nhiều nhu cầu giáo dục của tôi nên sau khi tốt nghiệp tôi quyết định đi học ở Phần Lan vì khi đó du học Phần Lan rất hấp dẫn: học đại học bằng tiếng Anh được miễn phí, sinh hoạt phí hàng năm chỉ khoảng 7.000 euro; chưa kể được hỗ trợ giá nhà, ăn trưa, vé bus được giảm 50%...

Ý định định cư, lấy quốc tịch Phần Lan của tôi chỉ phát sinh sau khi tôi ở đây 5 - 6 năm. Lúc đó, nếu học và tốt nghiệp đại học ở Phần Lan, chỉ cần đi làm toàn thời gian thêm 1 năm, có chứng chỉ ngôn ngữ Phần Lan mức B1 là có thể xin quốc tịch. Bây giờ thì khác và khó hơn rồi.

Hiện nay các công ty quảng bá về định cư, du học, giới thiệu Phần Lan là đất nước hạnh phúc, chất lượng giáo dục số 1 châu Âu. Bạn nhận xét thế nào?

Tôi không phủ nhận hoàn toàn những lời ca ngợi về Phần Lan. Điều đó là đúng nếu bạn là người Phần Lan hay bạn may mắn quen biết thân thiết với người Phần Lan và họ có tư duy cởi mở, đối xử với bạn như người Phần Lan.

Tôi sang Phần Lan khá trễ, lúc 24 tuổi, nhưng dù ở độ tuổi nào thì tôi vẫn nghĩ việc ở xa gia đình và văn hóa của mình là một trong những khó khăn nhất phải vượt qua. Những vấn đề lớn tôi phải đối mặt khi sống ở Phần Lan gồm có ăn uống, khí hậu và nạn phân biệt đối xử. Khi mới qua đây, tôi nhớ đồ ăn Việt. Tìm được nguyên liệu để nấu cũng là một vấn đề, nấu xong ăn được hay không lại là một vấn đề khác.

Khí hậu ở Phần Lan rất khác biệt so với Việt Nam. Mùa hè rất đẹp, Mặt trời chiếu sáng ngày đêm, có những ngày hạ chí, Mặt trời lặn khi gần nửa đêm. Mùa thu ngắn nhưng rất quyến rũ, cây cối phủ màu vàng, nâu hay đỏ. Khác biệt với hai mùa trên, mùa đông lạnh kéo dài, có khi 4 - 5 tháng. Bắt đầu từ tháng 10, mỗi ngày Mặt trời chỉ chiếu sáng 3, 4 tiếng. Mùa đông với đêm tối kéo dài dễ dẫn đến trầm cảm, gây nên bệnh SAD - trầm cảm do ảnh hưởng môi trường. Bệnh trầm cảm rất phổ biến ở Phần Lan, không chỉ người nước ngoài mà người Phần Lan cũng gặp phải nên họ thường đi du lịch nước ngoài để trốn đêm dài mùa đông.

Vấn đề cuối cùng, việc phân biệt đối xử với người nước ngoài ở Phần Lan luôn được bàn luận và tranh cãi. Tuy người Phần Lan tử tế, trung thực và luôn cởi mở nhưng họ lại khá bảo thủ trong việc tiếp nhận người nước ngoài đến sống ở đây. Họ chỉ thích người nước ngoài biết nói tiếng Phần Lan, hiểu văn hóa và biết cách ứng xử như người Phần Lan.

Có thể nói, nếu bạn là người nước ngoài đến Phần Lan sống, chỉ cố gắng để đạt mức giỏi là chưa đủ, bạn phải thật giỏi (giỏi hơn người giỏi nhất của họ) thì họ mới chấp nhận bạn là một phần của xã hội họ. Đây là khó khăn mà tôi luôn tìm cách vượt qua, mỗi ngày tôi luôn phải cố gắng hoàn thiện bản thân để hòa nhập.

Trúc Ngọc và các bạn cùng học chương trình thạc sĩ tại Phần Lan.

Vậy điều gì khiến bạn chọn ở lại Phần Lan?

Tôi may mắn có nhiều người thân định cư nước ngoài. Từ nhỏ tôi đã có ý thức về quyền tự do di chuyển nếu bản thân sở hữu một quyển hộ chiếu mạnh. Nó mang lại cho bạn nhiều cơ hội khi đi du lịch, đi học và làm việc. Khi tôi có hai quốc tịch Việt Nam và Phần Lan, tôi được tự do đi lại ở 149 quốc gia mà không phải lo về việc xin visa.

Bạn có lời khuyên gì cho những người có ý định tìm kiếm một cuộc sống mới ở Phần Lan hoặc đưa con cái sang Phần Lan du học?

Ở thời điểm này, tôi chỉ khuyên mọi người hãy cân nhắc thật kỹ về việc đến Phần Lan định cư và đi học. Vì chính phủ Phần Lan hiện giờ theo cánh hữu, chủ trương giảm số lượng người nước ngoài đến Phần Lan học tập và định cư. Họ áp dụng nhiều chính sách gây cản trở cho người đến từ bên ngoài châu Âu, như tăng học phí, thay đổi chính sách cấp visa A cũng như giảm nhiều lợi ích cho người phụ thuộc (ví dụ chồng có visa A thì vợ đi theo cũng không còn được đi học miễn phí như trước; nếu là sinh viên, dù có việc làm, bạn vẫn phải đóng tiền học - hồi trước thì chỉ cần có việc làm toàn thời gian, bạn được học miễn phí).

Hãy tìm hiểu thông tin từ những trang web của chính phủ Phần Lan, họ luôn minh bạch. Họ có tin đăng bằng tiếng Anh, hãy theo dõi những kênh thông tin chính thống này để hiểu cánh cửa đi học miễn phí ở Phần Lan không toàn màu hồng.

Nếu mọi người vẫn muốn đến Phần Lan định cư, tôi khuyến khích các bậc phụ huynh nên chịu khó tìm việc, kiếm một công ty ở Phần Lan ký hợp đồng đủ tiền lương để bảo lãnh cho cả gia đình. Đi định cư dạng này là dạng chuyên gia thì con cái sẽ có cơ hội tiếp xúc với một nền giáo dục tốt. Hoặc đi học tiến sĩ ở Phần Lan, được trả lương hoặc có tiền nghiên cứu cũng là một cách. Tôi không khuyến khích đẩy con trẻ qua Phần Lan du học nếu gia đình không có khả năng chi trả khoảng 20 nghìn euro  (545 triệu VND) một năm.

Bạn có thể chia sẻ về việc học tiếng Phần Lan, đây có phải là một ngôn ngữ quá khó?

Tôi thấy nhiều người nói tiếng Phần Lan khó học và tôi biết có nhiều người sống lâu năm ở Phần Lan nhưng vẫn chưa có quốc tịch vì không qua nổi bài thi ngôn ngữ. Theo tôi, tiếng Phần Lan là một ngôn ngữ rất logic, họ có nhiều luật lệ và quy tắc trong biểu đạt. Chỉ cần nhớ tất cả quy tắc và luật lệ trong ngữ pháp thì việc sử dụng không có gì khó khăn. Sau gần 2 năm tập trung học tiếng Phần Lan, mỗi ngày 3 giờ với cô giáo người Phần Lan, 3 giờ tự học và dành nhiều thời gian để dùng tiếng Phần Lan khi có thể, tôi đã đạt điểm 3 tất cả kỹ năng của bài thi YKI (nghe, nói, đọc, viết).

Trúc Ngọc tại một lễ hội thuyền buồm mùa hè ở Phần Lan

Cuộc sống của bạn ở Phần Lan hiện thế nào?

Thời gian rảnh rỗi tôi phụ giúp bạn bè mở / kinh doanh nhà hàng. Tôi có kinh nghiệm vận hành nhà hàng vừa và nhỏ (50 - 60 chỗ ngồi) theo dạng kinh doanh buffet. Nhiều người Việt Nam nghĩ rằng chỉ cần có tiền mở nhà hàng ở Phần Lan thì có thể định cư, đây là một suy nghĩ rất sai lầm.

Tôi vẫn giữ quốc tịch Việt Nam để nhắc tôi về nơi tôi được sinh ra và lớn lên. Quốc tịch Phần Lan nhắc tôi về con đường tôi chọn. Ông xã tôi là người Việt sống ở đây. Phần Lan cũng có cộng đồng người Việt với nhiều chương trình họp mặt. Thường các gia đình người Việt có con nhỏ sẽ họp mặt sinh hoạt, tôi không tham gia vì chưa có nhu cầu.

Câu hỏi cuối: nhà cửa ở Phần Lan có đắt đỏ không?

Không đắt đỏ như ở Việt Nam vì đất đai của họ còn nhiều so với dân số (338.462 km2 cho khoảng 5,6 triệu dân). Mặc dù vậy, thuế nhà đất và thuế mua bán đất đai rất cao. Tôi không thích sở hữu nhà đất ở Phần Lan vì theo tôi có quá nhiều trách nhiệm, thuế và chi phí quá tốn kém. Tôi vẫn sống ở nhà thuê và cảm thấy rất thoải mái.